"Bạo chúa đương kim tàn bạo vô đạo, nhà họ Nguyễn chúng ta cũng là gia tộc hiểu nghĩa lớn, vì dân nghĩ cho dân, phụ thân ta đã tổ chức nhân mã chặn ở Thiên Lộ Thành chính là để mở đường cho quân khởi nghĩa." "Nếu để các thế gia khác tổ chức nhân mã đến, chưa chắc đã hiểu được tấm lòng vì dân của huynh đệ họ Mục, tất nhiên sẽ trở thành đá cản chân của đại quân khởi nghĩa." "Nhà họ Nguyễn chúng ta nguyện ý vì đại quân khởi nghĩa mở đường, đồng thời cũng hy vọng Mục huynh có thể đáp ứng một vài điều kiện nhỏ của nhà họ Nguyễn chúng ta." Hạng Trần khẽ gật đầu: "Nguyễn huynh cứ nói thẳng." Nguyễn Nhược Huyền nói: "Nhà họ Nguyễn chúng ta hy vọng sau khi thời đại mới đến, nhà họ Nguyễn vẫn giữ vững địa vị hiện tại ở Giang Đông." Hạng Trần có chút ngạc nhiên: "Chỉ đơn giản vậy thôi sao?" Vốn tưởng đối phương sẽ đòi hỏi nhiều lợi ích hơn, không ngờ chỉ yêu cầu duy trì hiện trạng trong tương lai. Nguyễn Nhược Huyền cười gật đầu: "Chỉ đơn giản vậy thôi, Mục huynh có cho rằng nhà họ Nguyễn chúng ta muốn tiến thêm một bước sao?" Hạng Trần cười nhạt: "Tiến thêm một bước nữa chính là phong vương, ta chưa chắc không thể đáp ứng." Nguyễn Nhược Huyền lắc đầu: "Trong lịch sử, phàm là kẻ được phong vương không phải dòng dõi hoàng tộc thì hậu quả hầu như đều không tốt đẹp, cho dù là con cháu hoàng tộc phong vương cũng luôn đầy máu tanh, hoặc bị người trên nghi kỵ, hoặc muốn tiến thêm một bước nữa." Hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4917129/chuong-7396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.