Nửa tháng sau, Hạng Trần vịn sống lưng của mình rời khỏi Bắc Nguyên Đế Cung, sắc mặt tái nhợt, trong miệng lẩm bẩm: "Người phụ nữ này, sau khi lão công trước chết thì chưa từng dính dáng đến thịt cá đúng không ——" Nửa tháng nay, hắn và Tô Hách Đồ Nhã đã nghiên cứu sâu về các tư thế tu hành, hắn không ngờ Tô Hách Đồ Nhã vậy mà như thế nhiệt tình bôn phóng. "Không hổ là con gái Bắc Nguyên, chính là bôn phóng, kỹ thuật cưỡi ngựa quả nhiên là đỉnh cao." Hạng Trần trong lòng âm thầm cảm thán, đột nhiên cảm nhận được một luồng sát ý băng lãnh. Nhị Cẩu lòng có cảm giác, ánh mắt nhìn về phía xa, nhìn thấy một người quen, hắn lập tức nhếch miệng cười một tiếng: "Ai da, đây không phải Ba Lỗ sao? Đi uống rượu?" Tô Hách Ba Lỗ giận dữ nói: "Ta uống đại gia ngươi, Mục Trần, ngươi vì sao lại ở trong tẩm cung của cô cô ta?" Hạng Trần nói thẳng: "Bởi vì ta đã thành cô phụ của ngươi a." "Cái gì?" Tô Hách Ba Lỗ sửng sốt một chút, ngay sau đó giận dữ: "Hỗn xược, nói bậy nói bạ!" Hạng Trần đấm đấm vào eo sau của mình nói: "Thật đó, ta đã liên hôn với cô cô các ngươi, tư định chung thân rồi, ngươi chờ đi, không được bao lâu nữa ngươi sẽ làm biểu ca rồi, đại điệt Ba Lỗ của ta." "Nói bậy nói bạ, ta giết ngươi!" Tô Hách Ba Lỗ rút đao liền xông tới. Kết cục có thể nghĩ, một lát sau Tô Hách Ba Lỗ liền đứt tay đứt chân nằm trên mặt đất, hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4917042/chuong-7309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.