Lạc Vũ phân giải thành vô số mảnh vỡ, trên mỗi khối huyết nhục đều bùng nổ ra sinh cơ mãnh liệt trong Luân Hồi Chi Lực. Nhục thân trọng tụ, muốn ghép lại. Nhưng mà lực lượng pháp tắc ma đạo còn sót lại trên vết thương kia đã ngăn cản sự tự lành lẫn nhau giữa sinh cơ, vậy mà khó có thể trọng tụ thân thể! Vào thời khắc mấu chốt này, Tô Văn một kiếm bổ tới, kiếm quang cách không chém giết tới lại rơi xuống trên người Lạc Vũ, nhục thân Lạc Vũ đầy vết thương vừa ghép nối thành hình lại lần nữa nổ tung. Tình huống này khiến nội tâm Lạc Vũ cũng không khỏi hơi chìm xuống dưới, khó có thể lành lại, khó có thể khôi phục! Tu vi lực lượng pháp tắc của đối phương còn cao hơn chính mình, áp chế Luân Hồi Pháp Tắc Chi Lực của mình. Suy nghĩ trong đầu Lạc Vũ nhanh chóng xoay chuyển, đang tìm kiếm phương pháp ứng đối. Tô Văn nhìn Lạc Vũ, khóe miệng nhếch lên lộ ra vài phần thần sắc châm biếm: "Luân Hồi Thánh Thể có năng lực khôi phục trị hết siêu cường, trên một số ý nghĩa có thể so với bất tử chi thân, khó có thể tiêu diệt, nhưng là trước mặt thực lực tuyệt đối đặc tính như vậy chỉ là khiến chính mình gặp nhiều tra tấn hơn mà thôi!" Lạc Vũ không nói lời nào, lúc này nói cái gì đều sẽ lộ ra là tiếng gào thét không cam lòng của người nhỏ yếu mà thôi. Ánh mắt thần hồn Lạc Vũ băng lãnh: "Bản Nguyên Thiên Hỏa, cháy!" Oanh ——! Sau một khắc, tất cả thịt nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4916985/chuong-7252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.