Hạng Trần nói: "Sau khi ta du hành trong vị diện hư không đến Cửu Châu thế giới, đã sinh sống tại Cửu Châu thế giới một thời gian rất dài." "Vừa lúc đó ta ở Tây Lương, Tây Lương gặp phải đại tai họa thiên hỏa mười mặt trời treo ngang trời, ta thông qua thần thông nuốt trọn mười mặt trời kia, cứu vô số bách tính của Tây Lương Châu, cho nên được bách tính địa phương tôn xưng là Thôn Nhật Thần Quân, còn lập tượng thần." Huyền Đạo Tử chắp tay thi lễ: "Đạo hữu đại thiện." Hạng Trần tiếp tục nói: "Sau này ta tiến về Đạo Thiền Tự, quen biết Thiền Đạo đại sư, thông qua ông ấy biết được sự tình của đạo hữu, biết chuyện đạo hữu ra ngoài du lịch." "Trong những ngày tháng sau đó, thiên tai của Cửu Châu càng ngày càng nghiêm trọng, đến mức trời đất đều sắp sụp đổ, ta liền kiến nghị Cửu Châu Thần Đế cùng các phương thần minh mang theo bách tính Cửu Châu di chuyển rời khỏi Cửu Châu." "Mọi người đều đồng ý, ta cũng chia sẻ thông đạo không gian mà ta phát hiện, nhưng ai biết thông đạo không gian lúc đó lại có thêm một cỗ cấm chế bản nguyên vô hình, chỉ cần là người của Cửu Châu đều không thể rời đi, sẽ bị hạn chế." "Cho nên ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bách tính Cửu Châu cùng những đạo hữu kia tử vong trong Cửu Châu thế giới đang sụp đổ, còn chính ta mang theo bách tính Tây Lương Châu đào vong, cuối cùng định cư tại một phương quả thế giới." Huyền Đạo Tử nghe xong thật lâu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4916919/chuong-7186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.