"Không không không, ta sai rồi, đạo hữu, ta thật sự sai rồi, không dám, không dám đâu." Hà Vân Thăng vội vàng xua tay từ chối. Hạng Trần thản nhiên nói: "Lại muốn bị điện giật à?" "Đừng đừng đừng, đạo hữu, rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Ta đã phối hợp với ngươi rồi còn không được sao." Hà Vân Thăng trực tiếp khóc rống. Hạng Trần ngồi ở trước mặt hắn, vắt chéo chân: "Ta chỉ muốn thái bình, an ổn, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, một kiếp nạn hôm nay là do ngươi tự tìm." "Lão Hà kia, ta có thể thả ngươi, nhưng sau này ngươi không thể lại đến gây phiền phức cho Thiên Lang Thành, ngươi dám lại đến gây phiền phức cho Thiên Lang Thành, ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn sống không bằng chết như thế này." "Đừng nghĩ đến chuyện gì mà hòa thượng chạy được thì chùa không chạy được, Thiên Lang Thành hủy diệt ta sẽ xây lại là được, Đạo Huyền Tông các ngươi không nắm được ta đâu." Hà Vân Thăng vội vàng bày tỏ: "Đạo hữu, ta có thể thề với thiên địa, thề với Thiên tôn, ta tuyệt đối sẽ không lại đến gây phiền phức cho Thiên Lang Thành, sau này ân oán một bút xóa bỏ, nếu vi phạm ta tất nhiên sẽ bị thiên khiển, bị tâm ma phản phệ mà chết!" Hạng Trần lúc này mới cười một tiếng: "Đúng rồi chứ, thái độ như vậy tốt bao nhiêu, đương nhiên ta cũng sẽ không cứ thế mà tin ngươi." Trong tay hắn xuất hiện một con Phệ Hồn Cổ, bấm tay một cái, con Phệ Hồn Cổ trùng trực tiếp bắn vào trong thần hồn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4916793/chuong-7060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.