Hạng Trần nói: "Ta đây mắc bệnh viêm khớp nghiêm trọng, không thể khom gối quỳ xuống, cũng chỉ có thể đứng mà thôi." "Nếu là thật sự đến một bước kia cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến, xe đến trước núi tất có đường, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng." "Mà cốt khí loại vật này, một khi đã mất, sẽ không quá dễ dàng tìm về được." Tô Văn cười nhạt nói: "Đây chính là sự khác biệt giữa ngươi và ta, trong nội tâm ngươi có những thứ vẫn không muốn buông xuống được, quá mức quan tâm đến tôn nghiêm chủng tộc và tôn nghiêm dân tộc, không bỏ xuống được những thứ này ngươi nhất định sẽ có ngày đó bị kiềm chế." Hạng Trần đáp trả gay gắt: "Người sống nếu là thứ gì cũng có thể vứt bỏ, cái gì cũng có thể buông xuống, vậy sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, kết quả rất quan trọng, đường đi cũng quan trọng không kém." Tô Văn không nói nhiều, đây là sự khác biệt trong quan niệm, lý niệm của hai người, trò chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Khi những người đứng đầu Thất Giới Liên Minh còn đang thương nghị, bên ngoài hai người cùng nhau đi vào tòa đại điện này. Hạng Trần cười nói: "Thật náo nhiệt a, chư vị đang trò chuyện gì vậy? Coi như ta một người được không?" Lập tức Dao Trì Thánh Chủ, Thủy Kỳ Lân cùng các đại lão khác nhìn về phía đó, ánh mắt rơi vào trên người Hạng Trần và Tô Văn. Tất cả mọi người đều khá kinh ngạc, hai người này sao lại cùng nhau đến? Chẳng lẽ hai người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4893636/chuong-6853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.