Hạng Trần nhìn thấy sự cổ quái trong ánh mắt đối phương, liền biết hắn đang nghĩ gì trong lòng. Hắn cũng có chút bất đắc dĩ, đây xem như là tệ nạn của việc sử dụng Thất Tình Lục Dục Phệ Tâm Ma quá mức, dễ dàng bẻ cong một đám nam nhân thèm muốn thân thể của hắn. “Thiên Thất, sát thủ xếp thứ bảy của Dạ Côn Luân.” Sắc mặt đối phương đột nhiên trầm xuống: “Ngươi, sao ngươi lại biết?” Hạng Trần cười lạnh: “Bởi vì ngươi vừa mới nói cho ta biết, thậm chí ngươi còn truyền cho ta Yên Ẩn Bộ.” Trong lúc nói chuyện, Hạng Trần kết ấn hai tay, cả người cũng hóa thành một đoàn khói tan biến. Sau đó lại lần nữa ngưng tụ thân thể. Thiên Thất nhìn trợn mắt hốc mồm, chấn kinh nói: “Không thể nào, ngươi, sao ngươi lại biết Yên Ẩn Bộ?” Hạng Trần trêu chọc nói: “Ta đã nói rồi, đây là ngươi dạy cho ta.” Thiên Thất giận dữ: “Không thể nào, trong thần hồn của ta có cấm chế, căn bản không thể nào thổ lộ Yên Ẩn Bộ ra ngoài! Càng không thể dạy cho ngươi!” Hạng Trần thản nhiên nói: “Ngươi sinh ra ở một gia đình bách tính hạ đẳng trong Côn Luân, cha ngươi tên là Đinh Hiếu, mẹ ngươi tên là Vương Bình, nhưng đều đã qua đời, bản danh của ngươi là Đinh Phụng, khi ngươi còn nhỏ bảy ngàn tuổi đã được phát hiện thiên phú và đưa vào Dạ Côn Luân bắt đầu huấn luyện ——” Hạng Trần nói ra rất nhiều kinh nghiệm của hắn, Thiên Thất toàn thân run rẩy, rất nhiều chuyện là bí mật chỉ có chính hắn mới biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4893460/chuong-6677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.