"Không thể!" Mặc dù trên người đối phương có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng Hạng Trần trực tiếp một mực cự tuyệt, xoay người muốn đi. "Đạo hữu chậm đã!" Trung niên đạo nhân bước nhanh đuổi theo, vội nói: "Ta tự nhiên cũng sẽ không để đạo hữu uổng phí cắt nhượng, xem ta nguyện ý trọng kim mua, một vạn lượng Thiên Địa Bất Hủ Thần Thạch thế nào?" Hạng Trần vẫn lắc đầu nói: "Đạo hữu, trùng hợp rồi, vật này cũng là vật tổ truyền của ta, ngươi ra bao nhiêu tiền ta cũng sẽ không bán." "A!" Trung niên đạo nhân sửng sốt một chút, ngay sau đó thầm mắng tiểu tử ngươi cũng mở miệng là nói bậy nói bạ. Câu này của Hạng Trần làm hắn có chút không biết nên tiếp lời thế nào, trung niên đạo nhân đi theo hắn, cười gượng nói: "Đã như vậy, vậy tổ tiên chúng ta chẳng phải là một nhà sao?" Hạng Trần lắc đầu cười nói: "Đạo hữu, ngươi là Báo Tộc, ta là Long Tộc, chúng ta có thể là một nhà sao?" Trung niên đạo nhân khá kinh ngạc, tiểu tử này làm sao nhìn ra bản thể của mình? "Ai, đạo hữu nói một con số đi, cây roi sắt trong tay ngươi đích xác là vật quan trọng của tổ tiên ta, không thể nào là đồ của Long Tộc ngươi." Trung niên đạo nhân cũng không cùng Hạng Trần đánh trống lảng nữa, trực tiếp nói điều kiện. Hạng Trần thu roi sắt vào Càn Khôn, hỏi: "Vậy đạo hữu có biết cây roi sắt này là vật gì không?" Trung niên đạo nhân nghiêm túc nói: "Vật này là pháp bảo gia truyền của ta, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4893206/chuong-6423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.