Long Đạt thảm kêu, người bị đánh bay ra ngoài đâm xuyên qua mấy tòa nhà lớn, nhục thân hầu như đều bị vỡ nát, nứt ra vô số vết rách. "Đi chết đi!!" Lúc này, tên Long Thanh kia vậy mà lén tập kích đi tới phía sau Lạc Trần, tay cầm một thanh kiếm, Ô Vân Cái Đỉnh, một kiếm đâm thẳng vào gáy Lạc Trần. Xoẹt!! Phía sau Lạc Trần, cái đuôi rồng kia lập tức dài ra, tốc độ cũng nhanh đến cực hạn, phụt một tiếng. Long Thanh mở to hai mắt nhìn, kiếm của hắn còn chưa đâm xuống, nhưng đuôi rồng của Lạc Trần hung hăng đâm vào háng hắn. "A!!!!" Hắn kêu thảm, cả người lập tức bay vút lên trời, bay lên không trung, lên cao ngàn vạn trượng va chạm vào kết giới trên bầu trời lại ầm một tiếng rơi xuống. Lạc Trần vẫy vẫy cái đuôi dính máu, nhìn Đậu Đinh Long Côn và Long Song Đản bị cắt xuống, lắc đầu: "Thật là một tên đáng thương, ngắn nhỏ như vậy, đạo lữ của ngươi thật đáng thương." Lúc này, không ít người mặc khôi giáp cũng phá không mà đến, quát lớn: "Trong Long Đô cấm đại quy mô thuật đấu!" "Hử, là Long Thanh Thiếu Hầu gia và Long Thần Tử tước ——" Người của Thành Vệ Quân hơi bất đắc dĩ, nói: "Hai vị, căn cứ theo pháp điển, quý tộc pháp đấu quy mô lớn trong thành cần phải bồi thường gấp đôi tài vật bị hư hại của cư dân ——" Lạc Trần nhún vai: "Ta không có tiền." Hắn đi về phía Long Thanh đang ôm háng co quắp trên mặt đất, một cước đạp lên mặt đối phương, cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4893144/chuong-6361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.