Khổng Linh Nhi và Tôn Tượng Chiêu lâm vào tranh chấp, còn Hạng Trần nhìn bản đồ không một lời. Rất lâu sau, Hạng Trần mới nói: "Hai chi nhân mã này đều thuộc về quân đội viễn chinh. Đối với quân đội viễn chinh, các ngươi có biết điều gì là trọng yếu nhất, điều gì là điểm chết người nhất không?" Lưu Đình Hiên nói: "Là hậu cần tiếp tế sao, lão sư?" Hạng Trần gật đầu nói: "Không sai, hậu cần tiếp tế. Mấy trăm vạn nhân mã của đối phương ăn uống tiêu hao, đây là vấn đề lớn nhất." Khổng Linh Nhi nói: "Lão sư, theo tra xét của Trinh Sát Doanh chúng ta được biết, bộ phận hậu cần của nhân mã Phạm Địch là một đội quân du mục khổng lồ, có mấy vạn dân chăn nuôi lùa một đại lượng đàn cừu đi theo phía sau đại quân của bọn họ, tương đương với một nhà kho thịt di động khổng lồ, có thể bất cứ lúc nào bổ sung nguồn thịt cho nhân mã Phạm Địch." "Vì trận chiến này, người của Phạm Địch hầu như cũng là cô chú nhất trịch. Trên đường đến, bọn họ đã bố cục trước mấy năm, trồng một mảng lớn thảo trường và dự trữ các kho cỏ. Quân đội hành quân phía trước, đội quân bò dê hậu cần đi theo phía sau." "Còn về người của Chung Phúc An thì đi thủy lộ, chủ yếu là dựa vào các thuyền trên thủy lộ vận chuyển đại lượng lương thảo làm tiếp tế." Tôn Tượng Chiêu nói: "Lão sư, cho nên ta đề nghị xả lũ. Dùng hồng thủy trực tiếp đánh sập chiến thuyền và thuyền chở lương thực của bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4893104/chuong-6321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.