"Lần này thì, ta dự định đi Trung Thổ Đại Lục, nghe nói Thiên Vũ ở Trung Thổ Đại Lục. Nói thật, có đôi khi đúng là cũng hổ thẹn với Thiên Vũ, đứng ở góc độ một người làm cha mà nói." "Hắn là huynh trưởng của Quân Ức và những người khác. Từ nhỏ đến lớn đúng là khắp mọi mặt đều rất xuất sắc, nhưng ta thường thường tự trách có phải hay không chính là bởi vì hồi nhỏ ta quá nghiêm khắc với hắn?" "Các phương diện đều muốn bồi dưỡng hắn xuất sắc, đã tạo nên trong lòng hắn ý nghĩ tuyệt đối không thể thua kém người khác, và chôn xuống mầm họa cho sau này." "Không giống với Quân Ức. Quân Ức thì từ nhỏ ta đã thả rông nuôi dưỡng hắn, dù sao hắn không phải trưởng tử đại ca, không cần gánh vác quá nhiều trách nhiệm. Tên Béo này ngươi biết đấy, ngươi làm sư phụ bầu bạn tuổi thơ của hắn còn nhiều hơn cả ta làm cha." "Thả rông nuôi dưỡng hắn chỉ là muốn hắn niên thiếu sống vui vẻ một chút, thậm chí có ăn chơi một chút, chỉ cần đừng làm chuyện thương thiên hại lí là được rồi, đừng giống như ta hồi nhỏ phải gánh vác nhiều áp lực đến thế." Nói đến đây, Mục Phong lại uống một hớp rượu, trong ánh mắt lộ ra vẻ hồi ức: "Tuổi thơ của ta chính là chiến trường, người chết, chiến tranh. Từ nhỏ đã không có mẹ, ta ngay cả một câu đồng dao cũng không biết hát." "Chính là bởi vì không có mẫu thân, sau này các ngươi biết đấy, sau khi ta biết khả năng mẫu thân ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892963/chuong-6180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.