Phạm Thúc Nguyên và Chung Huyền hai người đều không nói gì. Phía dưới Âu Dương Thánh Võ chê cười: “Tình báo của Thiên Tần các ngươi đúng là nhanh thật đấy.” Phạm Thúc Nguyên mặt lạnh lùng nói: “Các ngươi có tấm lòng này, chúng ta rất vui mừng, nhưng Thiên Tần thừa cơ xâm lấn Chung Nam tinh vực và Chung Tây tinh vực của chúng ta là có ý gì?” Vương Nghi Sơn không kiêu ngạo không tự ti nói: “Bẩm Phạm Trụ Quốc, Thiên Tần chúng ta sau khi biết chuyện của ngài và Chung Huyền Trụ Quốc thì đã quyết định ủng hộ các ngài. Ai ngờ binh mã và Đô Hộ phủ của hai đại tinh vực Chung Nam, Chung Tây lại muốn đến chi viện Cổ Hằng Thiên, thế là Thiên Tần chúng ta với thái độ giải quyết lo lắng cho hai vị Trụ Quốc, đã phát binh tiến đánh bọn họ, phòng ngừa bọn họ đến gây phiền toái cho hai vị Trụ Quốc.” Chung Huyền cười lạnh: “Hay cho một câu ‘giải quyết lo lắng’, vậy bây giờ đã bài trừ hết khó khăn, thì hai tòa tinh vực này nên trở về trong tay Hằng Cổ rồi.” “Ngoài ra, bây giờ chúng ta đã quyết định thành lập Hằng Cổ Đế Quốc, xưng hô của ngươi, có thể sửa lại một chút rồi.” Vương Nghi Sơn nghe vậy đầu tiên là kinh ngạc, sau đó vội vàng bừng tỉnh đại ngộ, khom người hành lễ: “Bái kiến hai vị Bệ Hạ!” “Miễn lễ.” “Đa tạ Bệ Hạ.” Sau khi Vương Nghi Sơn một lần nữa đứng thẳng thân thể, mỉm cười nói: “Nữ Vương và Vương Thượng của chúng ta giao cho ta, cục diện hỗn loạn ở Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892949/chuong-6166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.