"Hạng Trần vừa chết, tên điên Mục Phong kia chắc chắn sẽ dẫn theo Tu La đại quân đến đồ sát toàn bộ Lâm tộc. Mục Phong, ngươi biết Mục Phong không? Nhân Đồ Hồng Hoang, tên đó diệt tộc đồ thành không chớp mắt!" "Đừng nói Hỏa Thần tộc các ngươi có thể từ xa như vậy đến chi viện, các ngươi làm không được!" Lâm Thâm cũng không phải người ngu, biết chuyện này không thể làm. Xích Tinh Vân cười nhạo: "Ta sẽ ngu xuẩn như vậy để ngươi trực tiếp giết Hạng Trần sao?" "Đến lúc đó ngươi an bài đại quân bao vây, Hạng Trần đến thị sát sẽ mang theo cận vệ quân, nhưng số lượng cũng sẽ không quá nhiều. Sau khi hạ lệnh động thủ, Lâm Diễm chắc chắn sẽ bị ép buộc phải ra tay theo." "Hạng Trần vừa chết, người của ta lại giúp ngươi giết chết Lâm Diễm, sau đó ngươi đem toàn bộ trách nhiệm phản bội đổ lên đầu Lâm Diễm, nói ngươi vì minh chủ báo thù còn đại nghĩa diệt thân!" "Cứ như vậy, Mục Phong, Lạc Vũ sẽ không có lý do để báo thù Lâm gia nữa đúng không?" "Đến lúc đó Thái Sơ Quân Ức Hạng Trần chết, Lâm Diễm chết, ngươi trở thành người nắm quyền thực sự của Lâm gia, người nắm quyền thực sự của Thiên Diễm vũ trụ." "Dù sao sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ thoát ly Hồng Hoang liên minh, sau này sẽ trở mặt, không bằng bây giờ giải quyết một đối thủ khổng lồ." Lời dụ dỗ của Xích Tinh Vân khiến Lâm Thâm trầm mặc, trong đôi mắt hắn có ánh sáng lưu chuyển, hiển nhiên cũng đang suy xét tính khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892915/chuong-6132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.