"Cái gì, Tô Văn!" Dương Hưng nghe vậy giận tím mặt, trên thân lập tức khoác lên một bộ khôi giáp cấp độ bất hủ thần khí, bước nhanh đi ra khỏi tẩm cung của mình, đi ra bên ngoài. Bên ngoài, tiếng hô giết chấn thiên, khắp bầu trời đều là chiến hạm, chiến cơ đang tấn công cấm vệ quân và lực lượng phòng ngự trong Hoàng Cung. "Hộ cung đại trận vì sao không khởi động?" Dương Hưng giận dữ hỏi phó thống lĩnh cấm vệ quân bên cạnh. Phó thống lĩnh cười khổ nói: "Trận pháp sư của hộ cung đại trận đều đã bị người của Tô Văn ám sát, mấy chỗ trận cơ tao ngộ phá hoại nghiêm trọng, không cách nào khởi động được nữa." "Tô Văn, Tô Văn!!" Dương Hưng đôi mắt đỏ ngầu, tơ máu chi chít: "Quả nhân đề bạt ngươi như thế, ngươi vậy mà dám tạo phản!" Ngắn ngủi một ngày, nhân mã của Tô Văn thế không thể đỡ giết xuyên phòng tuyến của cấm vệ quân, bao vây Hoàng Cung chặt chẽ. Dương Hưng là Trung Thổ Chi Chủ đích thân giết địch, giết mấy chục vạn địch nhân, triển lộ ra chiến lực ngập trời. Cuối cùng vị Trung Thổ Chi Chủ này lâm vào vòng vây trùng trùng điệp điệp của đại quân. "Tô Văn, cút ra đây giao thủ với quả nhân một trận!" Dương Hưng kiếm chỉ đại quân trăm vạn đang bao vây khắp nơi, gầm thét. Một chiếc chủ hạm khổng lồ chầm chậm xuất hiện, Tô Văn đứng trên chủ hạm, ánh mắt nhìn về phía Dương Hưng, mỉm cười nói: "Bệ hạ, ngài còn giãy giụa làm gì? Nếu như ngài ngoan ngoãn đầu hàng, ta cam đoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892898/chuong-6115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.