Hạng Trần một câu nói đã hóa giải chút hèn mọn và bất mãn trong lòng Lộ Vân Anh. Sau khi biết thầy Lý Vong Trần trong lòng nàng hóa ra lại là Hồng Hoang Chi Chủ Thái Sơ Quân Ức, trong lòng nàng khó tránh khỏi sinh ra vài phần suy nghĩ tự ti. Con người trước mặt người mình thích, đặc biệt là khi đối phương ưu tú hơn mình quá nhiều thì cũng dễ dàng nảy sinh tâm lý tự ti, điều này không kỳ quái. "Vong Trần——" Hốc mắt Lộ Vân Anh đỏ lên, lập tức ôm lấy Hạng Trần. "Hú hú——" Phía dưới một đám người hò reo, mặc dù họ không biết hai người vừa truyền âm nói gì. "Ai, Trần ca đúng là Trần ca, đi con đường phong lưu nhất, cưa cô gái đẹp nhất, ngoài ngưỡng mộ ta còn có thể nói gì chứ." Vương Tiểu Kê thở dài một tiếng. Ngữ Nhi ánh mắt liếc mắt sang Hạ Khuynh Thành bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Chị, chị hình như không giận nữa nhỉ." Hạ Khuynh Thành vẻ mặt thản nhiên: "Thành thói quen rồi, hắn thân là Hồng Hoang Chi Chủ mà ngay cả chút tự do này cũng không có, vậy người khác lại sẽ nói ta không hiểu chuyện." Vương Tiểu Kê vội vàng nịnh nọt: "Cách cục tẩu tử lập tức được mở rộng rồi." Trương Đan bên cạnh cười lạnh: "Có muốn hay không ta cũng giúp ngươi mở rộng cách cục một chút?" Vương Tiểu Kê rụt cổ: "Cứ coi như ta chưa nói gì đi." Hắc Sơn xác định đại đương gia là Lộ Vân Anh, Hạng Trần lại trở thành nhị đương gia. Sau khi đại hội kết thúc, tiếp theo lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892803/chuong-6020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.