"Lộ Bất Bình đáng chết, vậy mà lại trì hoãn chúng ta nhiều thời gian như vậy." Văn Nhân Hàn Băng nhìn thi thể của Lộ Bất Bình, hung hăng đá hai cước. Lúc này Lộ Bất Bình bất quá chỉ là một cái vỏ rỗng, thần hồn, bản nguyên công lực, đều tiêu hao sạch sẽ, thần hồn đã tịch diệt. "Người đâu, chặt đầu của hắn xuống, treo lên soái kỳ!" "Rõ!" Có người đi tới, vung đao chém vào cổ Lộ Bất Bình. Nhưng nhục thân của Lộ Bất Bình cũng đã đạt tới cảnh giới thứ ba Vô Thủy, vậy mà lại không chặt xuống được. Kiếm khách Liễu Sinh tự mình xuất thủ, lúc này mới chém xuống đầu Lộ Bất Bình. Văn Nhân Hàn Băng nhìn đầu lâu của Lộ Bất Bình cười nói: "Lộ Bất Bình à Lộ Bất Bình, con đường của ngươi đã tận." "Ngươi nói xem, chỉ có một thân chiến lực ngập trời thì lại làm sao? Có thể chặn được tiêu hao của trăm vạn đại quân sao? Võ lực của ngươi nếu là nguyện ý đầu nhập Bệ Hạ, sống cũng sẽ không kém hơn ta Văn Nhân Hàn Băng." "Đáng tiếc ngươi lại không thể cúi gối, bây giờ thì như thế nào đây? Sau này ai lại có thể nhớ kỹ ngươi tên khấu phỉ này?" Hắn nói xong trực tiếp ném đầu Lộ Bất Bình ra ngoài, nó lăn trên mặt đất rất xa. Có tướng sĩ lập tức nâng đầu của hắn, đi treo lên soái kỳ của chủ hạm ở bên ngoài. Liễu Sinh nhíu mày nói: "Đại soái, trên người Lộ Bất Bình không phát hiện được trung tâm khống chế trận pháp của lĩnh vực Hắc Ám, nhất định là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892787/chuong-6004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.