Văn Nhân Đại soái sắc mặt tức đến xanh mét, mắng: "Tiểu vương bát đản ngươi nói bậy bạ gì đó? Bản soái làm quan thanh liêm, từ trước đến nay không làm những chuyện kia! Ngược lại là ngươi, mới làm đại tướng quân bao nhiêu năm, nhiều tiền như vậy chỉ sợ sẽ là những chuyện kia mà ngươi nói có được đi, hai trăm mười triệu!" Hạng Trần lắc đầu nói: "Sai rồi, tiền của ta đều là Bệ hạ ban thưởng, không có cách nào, ai bảo ta xuất sắc như vậy chứ." Cửu hoàng tử thở dài: "Lý tướng quân, Văn Nhân Đại soái, hai vị đừng làm tổn thương hòa khí a, hai trăm hai mươi triệu." Hạng Trần nói: "Điện hạ, không phải ta muốn đối đầu hắn, lão già này không có chuyện gì là lại nói trong triều hội, Bệ hạ, ta đề nghị chém kẻ này, Bệ hạ, Lý Vong Trần có ý làm phản, Bệ hạ, Lý Vong Trần lai lịch khả nghi đề nghị đánh vào đại lao." "Bà nội nó, động một tí là lại gọi Bệ hạ chém ta, Văn Nhân Đại soái, ta trộm gạo nhà ngươi rồi sao hay là bắt cóc con gái ngươi rồi? Hai trăm ba mươi triệu!" Văn Nhân Hàn Băng hừ lạnh: "Ngươi vốn dĩ đã bất trung với Càn Cổ Thiên, ta nhìn ra được, ngươi tuyệt đối không phải Lý Vong Trần đơn giản như vậy, hai trăm bốn mươi triệu." Hạng Trần: "A vâng vâng vâng, đúng đúng đúng, kiếp trước ta là cha ngươi, kiếp này gặp báo ứng gặp phải ngươi, hai trăm năm mươi triệu." Những người khác đều một trận im lặng, không dám nói chuyện, nghe hai người chửi bới nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4892743/chuong-5960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.