Diệp Thanh Dương dẫn Hạng Trần đến cửa tiệm của mình ở phố Cấm Thạch. Cửa tiệm này từ cách trang trí đến diện tích đều không thể sánh bằng các cửa tiệm xung quanh. Cấm Thạch ở đây phổ biến đều có kích thước từ nửa mét trở lên, trong đó có những tảng to đến mấy chục trượng. “Đều là tinh phẩm a!” Hạng Trần nhãn tình sáng lên, nhìn những tảng Cấm Thạch này. Những tảng đá này cho dù không có gì, nhưng sức mạnh cấm kỵ ẩn chứa bên trong đều đủ để cung cấp năng lượng cho hắn tu hành Cấm Điển. “Thật nhiều a, chúng ta có thể tùy tiện giải thạch sao?” Ngữ Nhi hỏi Diệp Thanh Dương. Diệp Thanh Dương mỉm cười nói: “Tẩu phu nhân cứ tự nhiên, thích tảng nào thì nói với sư phụ bên cạnh, hắn sẽ giúp các ngươi giải thạch.” Một câu tẩu phu nhân của Diệp Thanh Dương khiến nụ cười trên mặt Ngữ Nhi rạng rỡ. Mấy người đi chọn đá, Hạng Trần nói: “Cũng thật kỳ quái, vì sao Cổ Thiên của chúng ta không có loại khoáng thạch này? Cổ Thiên cũng có rất nhiều di tích thượng cổ.” Diệp Thanh Dương giải thích nói: “Đó là bởi vì Cổ Thiên thiếu khuyết một loại năng lượng, Năng Lượng Vĩnh Hằng!” “Ồ?” Hạng Trần kinh ngạc nhìn về phía hắn. Diệp Thanh Dương tiếp tục nói: “Những tảng Cấm Thạch này đều xuất hiện ở một số khu mỏ đặc biệt. Trong những khu mỏ này thai nghén vật chất năng lượng vĩnh hằng. Loại năng lượng này thẩm thấu vào sinh vật hoặc vật phẩm có thể khiến sinh vật hoặc vật phẩm không bị thối rữa hay hư hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888615/chuong-5925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.