Uất Trì Diệu Đức sắc mặt khó coi tột độ, ánh mắt giận dữ nhìn về phía Tề Thế Cát. Hạng Trần tiếp tục hô lớn: “Các huynh đệ gia tộc Uất Trì ẩn giấu trong u minh, các ngươi cũng đừng giả vờ là người U Minh nữa.” “Cận Cổ Thiên chúng ta và gia tộc Uất Trì ở cấm kỵ chi địa của các ngươi xưa nay nước giếng không phạm nước sông, các ngươi đây là ý gì? Giúp người của U Minh đến chặn giết công chúa của chúng ta, hoàng hậu tương lai của Vĩnh Hằng Thiên, các ngươi là muốn trở mặt với hai đại thiên thế giới Cận Cổ Thiên và Vĩnh Hằng Thiên chúng ta sao?” “Nếu là như vậy, hi vọng các ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ về hậu quả của việc này, vốn dĩ mọi người nước giếng không xâm phạm nhau, nếu các ngươi giúp người của U Minh làm hổ tác sáo, vậy thì tương lai hai phe trời chắc chắn sẽ không thể vui vẻ chơi đùa cùng các ngươi nữa.” “Các ngươi bây giờ rời khỏi trận doanh U Minh còn kịp, ta cứ coi như không biết gì cả, coi như các ngươi chưa từng đến.” Lời lẽ ly gián của Hạng Trần khiến sắc mặt Tề Thế Cát cũng khó coi tột độ. Trên mặt Uất Trì Diệu Đức quả thật hiện lên thần sắc giãy dụa do dự. Tề Thế Cát vội nói: “Uất Trì Trưởng Lão, đừng nghe hắn lừa dối, đợi Vĩnh Hằng Thiên và Cận Cổ Thiên thành công liên hôn, thành công liên minh, gia tộc Uất Trì ở cấm kỵ chi địa của các ngươi sẽ là miếng thịt kẹp ở giữa, tương lai có ăn hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888599/chuong-5909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.