Tất cả mọi người đều cho rằng Hạng Trần bị hỏng não, Tuyết Lăng Tiêu cũng tưởng đầu óc Hạng Trần có vấn đề gì đó. Thiên kiêu của Kim Phượng tộc, Kim Phong cười nói: "Tiểu tử, ngươi đang ban ngày nằm mơ đấy à?" Hạng Trần cười ha hả nói: "Dĩ nhiên là đùa rồi, ta đến để giúp Lăng Tiêu điện hạ giành lấy vị trí người thừa kế." Tuyết Lăng Tiêu sắc mặt trầm xuống. Tên vương bát đản này, nói như vậy chẳng phải sẽ khiến mọi người đều chĩa mũi dùi vào mình sao? Quả nhiên, ánh mắt của những người khác nhìn nàng đều càng thêm địch ý. Khổng Thiên Vân nói thẳng: "Tuyết Lăng Tiêu, ngươi dùng cách gì để mang con chó này của ngươi đến đây?" Tuyết Lăng Tiêu sắc mặt âm trầm nói: "Khổng Thiên Vân ngươi nói bậy bạ gì đó? Hắn có thể đến đây hoàn toàn là ngoài ý muốn, hoặc là pháp trận truyền tống xảy ra vấn đề gì đó, không có nửa điểm quan hệ với ta." Bằng Phi Vũ lạnh giọng cười lạnh nói: "Truyền thừa chi địa của tộc ta, sao có thể dung thứ cho loại chủng tộc hèn mọn như vậy đặt chân? Đã không phải ngươi gian lận mang đến đây, vậy ngươi ra tay, giết hắn đi!" Khổng Thiên Vân gật đầu: "Phương pháp này không tệ." Kim Phong cũng cười nói: "Ta cũng tán thành, Tuyết Lăng Tiêu, mang ngoại tộc nhân như vậy đến chiến trường truyền thừa hoàn toàn là làm bẩn nơi đây, đã không phải ngươi gây ra thì ngươi hãy giết hắn đi." Những người khác cũng nhao nhao gật đầu, tán thành chủ ý này. Tuyết Lăng Tiêu hận chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888510/chuong-5820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.