Cửu Thiên Thánh Nữ, Hạ Hầu Vũ, Vương Khuyết, Nhất Đao, Thiên Thích đám người kinh ngạc nhìn về phía xung quanh. Đây là một quảng trường, xung quanh còn có một số quần thể kiến trúc cổ, phía trước có một cung điện màu đen. Xung quanh không có nước, phía trên lại như những đám mây, lơ lửng từng đoá từng đoá những đám mây màu nâu. "Đây là nơi nào?" Vương Khuyết trợn mắt hốc mồm. Cửu Thiên Thánh Nữ cau mày: "Chúng ta đã chìm xuống đáy hồ, chẳng lẽ đây là không gian dưới đáy hồ?" "Đây là một di tích gì đó nhỉ, hồi tưởng lại những gì đã gặp phải trong hồ trước đó, ta cảm thấy chính mình cũng sắp chết rồi." Tô Diễm lòng còn sợ hãi. "Suýt nữa thì đã chết rồi, tựa như là sức mạnh cấm kỵ đã cứu ta một mạng." Hạ Hầu Vũ nhìn bàn tay của mình đầy rẫy Thần văn cấm kỵ màu đen nói. Bọn họ vẫn chưa thể thôi diễn ra công pháp tu hành sức mạnh cấm kỵ của Thiên Địa Vô Thủy cảnh giới, nhưng trong cơ thể lại có sức mạnh cấm kỵ của Thiên Địa Quy Nguyên cảnh giới tồn tại. "Đám mây này——" Cửu Thiên Thánh Nữ lại cảm thấy hứng thú với những đám mây màu nâu đang trôi nổi kia. Nàng ném ra một thanh pháp bảo, là một thanh kiếm, thanh kiếm đó sau khi đi vào đám mây màu nâu, chuyện kinh khủng đã xảy ra, thanh kiếm đó phảng phất là đang chịu một áp lực nào đó, phanh một cái lập tức nổ vỡ vụn, biến thành một đống mảnh vỡ, mảnh vỡ còn đang vỡ vụn, phân giải thành hạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888504/chuong-5814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.