Trong Thiên Cơ Quần, nhóm đại tướng quan phương cũng là lạnh lùng chế giễu. "Đại soái, chúng ta còn phải làm chó nhà có tang bao lâu nữa đây?" "Tuyệt thật, kiểu đánh không đánh trả, mắng không mắng lại, địch nhân tới chỉ có thể chạy, còn không thể chủ động đi tiến công người khác, mẹ kiếp, trận chiến như này đời ta là lần đầu tiên đánh!" "Trước đây chưa từng thấy qua, hôm nay chẳng phải đã thấy rồi sao? Chẳng phải là sống lâu mới thấy sao?" "Đại soái, cứ một mực tiếp tục như vậy quân tâm sẽ tan rã hết, đến lúc đó đừng nói địch nhân tới đánh, người của mình đều chạy trốn hết rồi." Lần lượt từng tên đại tướng trong Thiên Cơ Đại Tướng Quần phát tiết sự bất mãn của mình. Hạng Trần lạnh nhạt nói: "Đợi thêm nửa năm, nửa năm sau ta sẽ dẫn các ngươi phản bại thành thắng!" "Nửa năm? Được, vậy chúng ta cứ đợi nửa năm, rửa mắt mà đợi đại soái thao tác." "Đại soái, lời ngài nói đây có thể coi là quân lệnh trạng rồi, nửa năm sau vẫn như vậy, ngài à vẫn nên cân nhắc đường lui đi." "Nửa năm sau mạt tướng chờ đại soái diệu thủ hồi xuân." Hạng Trần cũng hiểu sự bất mãn của những người này, dù sao những người này cũng không biết mình đang mưu tính điều gì, dù sao cũng không tiết lộ cho bọn họ chuyện liên quan. Khiến bọn họ cứ một mực mang theo nhân mã chạy trốn, ẩn núp khắp nơi, thậm chí nhìn thấy nhân mã quy mô nhỏ của địch tuần tra qua cũng không thể chủ động ra tay tấn công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888440/chuong-5750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.