“Bệ hạ, đây là vì sao? Chúng ta có chỗ nào mạo phạm sao?” Ôn Vu Đạo đang bị đuổi vội vàng kinh hô hỏi, giãy giụa, ngăn cản các thành viên Phá Hiểu đang kéo mình ra ngoài. Phá Hiểu Tà Đế đứng người lên, chắp hai tay sau lưng cười lạnh: “Các ngươi xem bản Đế là ăn mày sao? Các ngươi có biết Phá Hiểu Thành của ta từ đâu mà có không? Đây cũng là chí bảo mà các Hồng Mông tiên thánh các ngươi để lại ở Hồng Hoang đấy.” “Chút tài nguyên mà các ngươi cung cấp, chính ta cũng không thiếu, các ngươi lại muốn ta vì chút tiền đó mà bán đứng Hỗn Độn để làm chó săn cho các ngươi ư? Đánh tiếng ăn mày à!” Hắn nói rất trực tiếp, tiền không đủ. Ôn Vu Đạo kinh hô: “Dễ thương lượng, dễ thương lượng mà bệ hạ!” “Hừ, đợi ngươi và chủ nhân phía sau ngươi thương lượng xong rồi hãy đến nói chuyện với ta.” Phá Hiểu Tà Đế không để ý tới, vẫn cứ để người đuổi những người này ra ngoài. Đám người này bị đuổi ra ngoài, Phá Hiểu Tà Đế gỡ xuống mặt nạ, nói: “Lạc thúc, đều nghe thấy rồi chứ?” Lực lượng của Hồng Mông Thần Võng bắn ra một thân ảnh nam tử trung niên mặc bạch y, mặt mũi anh tuấn nho nhã, chính là Lạc Vũ. Hồng Mông Thần Võng, khắp Hồng Hoang Thiên đều có! Lạc Vũ gật đầu nói: “Đều nghe thấy rồi. Người phía sau người này tên là Ôn Vu Nghĩa, là huynh trưởng của hắn, đã là cảnh giới Thiên Địa Vô Thủy, một mực ẩn cư phục tùng trong Hồng Hoang Yêu Quốc.” “Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888424/chuong-5734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.