Bên ngoài Thất Tinh Thành, Đào Khải dẫn theo mấy chục vạn đại quân đến Thương Vân Tọa. Hắn là tới để tiếp phòng. Hạng Trần ra khỏi thành nghênh đón, cười ha hả nói: “Đào tướng quân, những năm qua đã làm phiền ngài cùng các huynh đệ dưới trướng rồi.” Đào Khải hừ lạnh một tiếng, không cho Hạng Trần sắc mặt tốt, đạm mạc nói: “Giao ra trận bàn khống chế trung tâm trận pháp của tòa thành trì.” Hạng Trần đầy mặt kinh ngạc: “Trung tâm trận bàn? Cái này thì không có, thành trì gì đó, còn phải phiền ngài cùng dưới trướng tự mình kiến tạo!” “Ngươi nói cái gì?” Đào Khải nhướng mày, khó chịu nhìn về phía kẻ đã cướp đi công lao to lớn của mình, tỏa ra vài phần uy áp cảnh giới kinh người của Thiên Đế. Kỳ Lân Tiểu Lục mà Hạng Trần đang ngồi lùi lại mấy bước, sắc mặt Hạng Trần cũng hơi hơi trắng lên, trong lòng âm trầm. Đám vương bát đản này, tu vi cao hơn chính mình thì ngon à, luôn dùng uy áp tinh thần lực của cảnh giới để trấn áp mình. Chờ lão tử trở thành Thiên Đế, nhất định phải đè ngươi xuống đất đánh một trận! Hạng Trần trên mặt cười hì hì nói: “Tòa thành trì này là vật riêng tư của ta, tự nhiên không thể để lại cho Đào đại tướng quân được rồi, thật có lỗi, chúng ta đi trước một bước, trăm năm sau gặp lại!” Hắn lui vào Thất Tinh Thành, cửa thành Thất Tinh Thành ầm ầm đóng lại. Ầm ——! Sau đó cả tòa thành trì to lớn hùng võ bộc phát ra lực đẩy không gian kinh người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4884510/chuong-5714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.