“Và tòa băng sơn kia nuôi dưỡng Thiên Hàn Tuyết Đào, quả mỗi ngàn vạn năm mới chín một lần, tu sĩ chủ tu công pháp thuộc tính hàn phục dụng, có thể tăng vọt trăm vạn năm công lực!” “Dưới mảnh đất màu đen kia có một gốc Nhục Thái Tuế, chí bảo thuộc tính thổ, niên đại càng lâu, dược lực càng kinh người, hiện giờ chôn sâu mấy chục ức năm e rằng đã đạt đến mức độ đáng sợ rồi——” “Còn có rừng trúc sắt kia, một triệu năm mới trưởng thành một đốt, dài đến mười đốt có thể tôi luyện thành Đế phẩm pháp bảo, hít —— hiện giờ vậy mà đã dài đến cực hạn chín chín tám mươi mốt đốt, cho dù là luyện chế pháp bảo cấp bậc Thiên Đế cũng đủ rồi, luyện chế phi kiếm càng là một tuyệt phẩm——” Thanh Lăng Quân không ngừng giới thiệu cho Hạng Trần những thiên tài địa bảo mà mình bố trí chuẩn bị trước khi chết. Càng nói, Thanh Lăng Quân gần như muốn khóc. Đây đều là nội tình được chuẩn bị để mình sống lại ở tân thế giới, ngưu bức quật khởi a. Nhưng hiện giờ những thứ này e rằng sẽ trở thành áo cưới của người khác rồi. Hắn chỉ hi vọng Hạng Trần đừng quá tham lam như vậy, đừng nuốt trọn tất cả những thứ này. Hạng Trần nghe giới thiệu của đối phương, đôi mắt tỏa ra ánh sáng chưa từng tắt đi. Không hổ là nội tình mà cường giả lão âm bức thời thượng cổ chuẩn bị để bản thân sống lại a. Chỉ riêng những bảo vật này, bất kỳ thứ nào lấy ra đều đủ để khiến giới tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4883858/chuong-5640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.