"Sao lại thế này —— vậy mà, thật sự bị năm trăm người đánh bại, hơn nữa lại còn là toàn quân bị diệt ——" Tần Thiếu Huân đạo hồn suy sụp ngồi dưới đất, trong ánh mắt tràn đầy cay đắng. Tạ Thuận Tông thì đang hồi tưởng điều gì, không ngừng lẩm bẩm cái tên Lý Vong Trần. Mà những quân quan khác của Quân Bộ đều trợn tròn mắt, năm trăm người, tổn thất không quá mấy chục người, vậy mà thật sự đánh bại Tiêm Đao Lữ hơn một ngàn người! "Năm trăm người dưới trướng Lý Giáo úy kia, thật chỉ là gia đinh sao?" "Đúng vậy, ta còn chưa từng thấy quân đội nào phối hợp tốt như vậy!" "Cái Lý Giáo úy kia tên đầy đủ là gì?" "Dường như tên là Lý Vong Trần!" "Lý Vong Trần —— hắn sẽ không phải là vị danh sư đó của Bắc Đẩu Thánh Viện, Thời Đại Thiên Vương Lý Vong Trần đó chứ?" "Cái gì? Hắn là Lý Thiên Vương xếp hạng mười vị trí đầu trên Thông Thiên Thư sao?" Những người của Tiêm Đao Lữ trên sân đều có thần sắc suy sụp, nội tâm chịu một đả kích không nhỏ. "Tần Thiếu Huân, Tạ Thuận Tông, hai người các ngươi có phục không?" Tần Đoàn trưởng nét mặt cay đắng, không nói gì, Tạ Thuận Tông vội vàng hỏi: "Xin hỏi Lý đại nhân có phải là vị Thời Đại Thiên Vương Lý Vong Trần trên Thông Thiên Thư không?" Tần Thiếu Huân nghe vậy ánh mắt cũng nhìn về phía Hạng Trần. "Ai, cuối cùng vẫn không giấu được —— không sai, ta ngả bài đây, ta chính là vị danh sư đại gia của Bắc Đẩu Thánh Viện, Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4883798/chuong-5580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.