Đây chính là nhân tính. Nếu nói Hướng Trần trở thành Thiên Vương trong Thông Thiên Thư, xếp hạng hơn hai mươi thì Dư Thiên Hiến trong lòng sẽ càng thêm u uất buồn bã, bi phẫn không thôi. Nhưng nếu thực lực chiến đấu của đối phương có thể đạt đến cấp độ Thiên Vương thời đại, xếp hạng trong Top 10 thì trong lòng của hắn ngược lại sẽ được giải thoát. Điều này cũng giống như, một người bình thường đạp bạn một cái, đa số mọi người đều sẽ tức giận và khó chấp nhận. Nhưng nếu người đạp bạn một cái đó là một nhân vật không tầm thường, có lẽ sau này mình khoác lác cũng sẽ kiêu ngạo nói, năm đó ta từng bị nào đó nào đó nào đó đạp qua! Nếu con người đạt đến một độ cao tuyệt đối, những người đố kị sẽ ít rất nhiều, chỉ còn lại tư cách ngưỡng vọng mà thôi. Nhưng đúng lúc mọi người chấn kinh thực lực khủng bố của Hướng Trần thì cũng có người kinh hô phát hiện ra chuyện khác. "Mau nhìn, Lý Khuyết, Lý Vong Trần, không, học sinh của Lý lão sư Lý Khuyết đã xông vào Thông Thiên tháp tầng thứ chín rồi!" Cuối cùng cũng có người chú ý phát hiện ra mấy đệ tử của Hướng Trần, những người mà bị lão sư cướp đi sự chú ý. Có người kinh hô, sự chú ý của mọi người lại lần nữa chuyển sang mấy học sinh đang xông Thông Thiên tháp của Hướng Trần. Trong đó, người xông tháp nhanh nhất là Vương Khuyết, Bình Đầu Khuyết đã xông đến Thông Thiên tháp Giáng Long tầng thứ chín. Vương Khuyết, bản thể Bình Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4883787/chuong-5569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.