Âu Dương Thánh Võ khuyến khích Long Chiến vài câu xong, ánh mắt lại rơi vào Thông Thiên tháp kia. "Cái tiểu tử tên Lý Vong Trần kia ra ngoài thì cáo tri ta một tiếng." Âu Dương Thánh Võ nói với Trưởng lão Thánh Viện bên cạnh. Trưởng lão Thánh Viện mỉm cười nói: "Vâng, có thể được Thượng thư đại nhân ngài nhìn trúng, đó là phúc phận tam sinh tam thế của bọn họ tu luyện mà thành." Âu Dương Thánh Võ sau đó cũng không tiếp tục lưu lại nơi đây, dưới sự cùng đi của một đám lão sư, hắn du ngoạn lại chốn cũ. Lý Vong Trần, Long Chiến, hai người cũng bởi vì mấy câu quan tâm của Âu Dương Thánh Võ mà nổi tiếng ở Bắc Đẩu Thánh Viện. Nhiều người quan tâm đến hai người, đặc biệt là Lý Vong Trần vẫn còn đang chiến đấu trong Thông Thiên tháp mấy chục năm qua! Giang Dược và Miêu Nhi, hai người lại một lần nữa đi tới dưới Thông Thiên tháp. Sắc mặt Giang Dược vô cùng khó coi, tên gia hỏa mà lúc trước hắn chế giễu, bây giờ danh tiếng đã siêu việt bản thân hắn, mặc dù hắn vẫn chỉ đang ở đệ lục trọng. "Cái tên hỗn đản này thật sự không biết mệt sao? Liên tục chiến đấu nhiều năm như vậy!" Giang Dược nhịn không được mắng. Miêu Nhi nhíu mày: "Khẳng định là Thiên Nhạc công chúa đã cho hắn rất nhiều đan dược quý giá để hắn bổ sung thể lực, tinh thần lực và pháp lực, nếu không đã sớm mệt chết rồi, dùng phương thức này để tranh thủ sự chú ý của mọi người!" Giang Dược suy nghĩ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4883751/chuong-5533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.