"Vô Hồ, bản tôn, ta đến rồi!" Ngạo Thiên điều khiển Thất Tinh Thành đâm tới, đột nhiên cua gấp một cái, phong bạo không gian do nó xoay tròn tạo ra xông thẳng về phía Hạng Trần và những người khác. "Khốn nạn, Ngạo Thiên, ngươi muốn chết à!" "Vương bát đản, ngươi làm cái gì!" Hạng Trần, Hạ Hầu Võ và những người khác sợ đến mức vội vàng trốn tránh, né khỏi phong bạo không gian cuốn tới. Phong bạo không gian tiến vào Tinh Hải, rất nhanh bị sức mạnh vĩ đại của tự nhiên trấn áp, mọi người mặt mày đen sầm đi lên Thất Tinh Cổ Thành. Ngạo Thiên đắc ý nói: "Kỹ thuật lái xe của ta thế nào? Cú cua gấp này ngưu bức hay không ngưu bức?" "Ta ngưu bức đại gia ngươi!" Hạng Trần, Hạ Hầu Võ và những người khác vừa nãy bị dọa cho đào mệnh, lập tức cùng nhau vây công tới, ngay cả bản tôn Hạng Trần cũng nhìn không được. Sau khi đánh Ngạo Thiên một trận, Hạng Trần mới hỏi: "Gần đây có gì bất thường không?" "Làm gì có bất thường nào, ngày ngày trốn ở bên trong Thất Tinh Cổ Thành chán chết, ta đã sờ mó khắp tất cả ngõ ngách trong cổ thành, đi dạo rất nhiều khuê phòng nữ tử, đáng tiếc là, một mỹ nhân cũng không có, phàm là có mấy mỹ nhân cấm thi cũng tốt chứ." "Khốn nạn, ý nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm." Hạ Hầu Võ và những người khác rời xa Ngạo Thiên mấy bước, tên này còn trọng khẩu vị hơn cả bản tôn Nhị Cẩu. "Các ngươi đang nghĩ gì vậy, ta chỉ là muốn hấp thu sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4883721/chuong-5503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.