“Lý sư huynh, huynh, huynh là Lý sư huynh?” Đúng lúc này, một tiếng kinh hô vang lên, mấy vệt thần quang rơi xuống trước mặt Lý Vong Trần, hiện ra bóng dáng mấy nam tử. Hạng Trần nhìn mấy người này, đều rất lạ lẫm, hoàn toàn không quen biết. Lý Mộng Dĩnh bên cạnh giải thích: “Vong Trần, mấy người này trước kia đều là người theo đuôi của huynh, Đổng Kiều, Hướng Bình, Lô Trung.” Hạng Trần nghe vậy đánh giá mấy người này, khí tức tu vi của bọn họ đều rất cao, đều ở Địa Nguyên Thủy cảnh hậu kỳ, một người trong đó thậm chí đạt tới Địa Nguyên Thủy cảnh đỉnh phong. Đổng Kiều nhìn Hạng Trần, thần sắc tỏ ra khá kích động: “Lý sư huynh, Khâu trưởng lão nói huynh chết đi sống lại, không ngờ là thật.” Hướng Bình cũng cười nói: “Đúng vậy, quá tốt rồi, Lý sư huynh huynh trở về chúng ta liền có chủ tâm cốt rồi.” Lô Trung lại phát hiện có chút không đúng, khí tức cảnh giới của Lý sư huynh, sao lại yếu như vậy. “Lý sư huynh, huynh bị thương còn chưa khỏi hẳn sao?” Lô Trung hiếu kì hỏi. Lý Mộng Dĩnh bên cạnh nhẹ giọng nói: “Mấy vị sư huynh, Vong Trần sư huynh vì bị thương mà mất đi ký ức chuyện trước kia, cho nên đối với mọi người có thể có chút xa lạ.” “Cái gì? Lý sư huynh không nhớ chúng ta nữa sao?” Mấy người nghe vậy đều vô cùng kinh ngạc. Hạng Trần mỉm cười nói: “Mấy vị sư đệ, ta thật sự là có chút không nhớ được chuyện trước kia rồi, ta thương thế đã khỏi, nhưng tu vi lại phế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4882228/chuong-5372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.