"Đi, đi mau!" Hai tên đồng bạn của Lãnh Huy sợ hãi xoay người bỏ chạy. Hoàn toàn bị sự kinh khủng của Tiểu Thanh Qua vừa rồi dọa sợ. "Cha của mình đã nói, đã đắc tội thì phải trừ tận gốc, giờ các ngươi muốn chạy muộn rồi!" Tiểu Thanh Qua cười lạnh, cả người bùng nổ ra tốc độ kinh người, đuổi theo. Hắn gần như lập tức đuổi kịp một người trong đó, đi đến phía sau đối phương, một quyền đánh ra, lực lượng kinh khủng bùng nổ. Người phía trước kia cả người lập tức nổ tung, bị một quyền đánh nổ! Tiểu Thanh Qua bắt lấy Đạo Ấn của đối phương, sau đó lại đuổi giết tên còn lại. "Tha mạng, tha mạng mà! Chúng ta không quen với Lãnh Huy!" "Ta quản ngươi có quen hay không, vào bụng ta là chín rồi!" Một lát sau, Tiểu Thanh Qua trở lại trước mặt thiếu nữ kia. Thiếu nữ sợ hãi lùi lại, lúc này ánh mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ. Tiểu Thanh Qua ném ra một bình thuốc cho đối phương: "Thoa ngoài da lên vết thương, có thể lập tức hóa giải tổn thương pháp tắc trên vết thương." Khúc Mộng Khanh nhận lấy, mở ra hít hà một cái, do dự một chút rồi thoa lên vị trí eo của mình. Quả nhiên, năng lượng tổn thương pháp tắc còn sót lại trên vết thương nhanh chóng hóa giải, vết thương phục hồi với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Tiểu Thanh Qua nói: "Mỹ nữ, hiểu lầm vừa rồi xem như hai bên đã hòa, hỏi cô một đường, đây là chỗ nào vậy?" Khúc Mộng Khanh kinh ngạc nhìn Tiểu Thanh Qua: "Ngươi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4882200/chuong-5344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.