Trong ngọn lửa Luyện Thiên chi hỏa thiêu đốt này, đôi chân của Thiên Liệp đang bị từng chút một ăn mòn, luyện hóa thành năng lượng. Trong thống khổ cực độ, hắn có thể nhìn thấy hồn phách đôi chân của mình đang bị luyện hóa, sau đó từng chút một tràn lan lên, từ bàn chân đến cẳng chân, bắp đùi, từng chút một lên trên. Những người khác nhìn một màn này, cũng đều cảm thấy da đầu tê dại. Tử vong không đáng sợ, mà là cảm giác sợ hãi chờ đợi cái chết trước khi chết mới là đáng sợ nhất, cảm giác sợ hãi chờ đợi cái chết này có thể khiến người ta phát điên. Hạng Trần cười tủm tỉm nói: “Ngươi có một nén hương thời gian, sau một nén hương ngươi sẽ hoàn toàn bị ta luyện hóa, nói hay không là do chính ngươi quyết định.” Hạng Trần vung tay, một nén hương xuất hiện giữa không trung, cây hương này không có lửa mà tự bốc cháy. “Hạng Trần, ngươi cái đồ hỗn đản này, Thiên Đế bệ hạ sẽ không tha cho ngươi đâu—— a!!” “Dừng tay!! Sĩ có thể bị giết chứ không thể bị làm nhục, ngươi không thể tra tấn ta như vậy!!” “A!!” Tiếng kêu thảm thiết của Thiên Liệp vang vọng, những người khác nghe xong đều da đầu tê dại, trong lòng cũng không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi. “A Di Đà Phật——” Vị chỉ huy sứ của Phạn Tịnh Thiên kia yên lặng niệm Phật hiệu, trên mặt cũng toát ra từng giọt mồ hôi. Hạng Trần ánh mắt lại nhìn phía những người khác, nói: “Chư vị, đừng vội, chúng ta sẽ lần lượt từng người, ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4882152/chuong-5296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.