Hạng Trần khẽ thở dài, không nói gì thêm. Có thể nói gì đây, cái chết của Vu Tổ Đế, chính hắn là nguyên nhân chủ yếu. Bởi vì chuyện này, khoảng thời gian gần đây Đế Huyên Nhi không hề để ý đến Hạng Trần. Mặc dù Đế Huyên Nhi có thể hiểu được Hạng Trần, nhưng trên tình cảm thì nàng vẫn cảm thấy khó chịu. “Minh chủ.” “Ừm? Hậu Thổ tiền bối cứ gọi ta Thái Sơ Quân Ức hoặc Hạng Trần đi.” “Hạng Trần, có chuyện ta phải nói cho ngươi biết, dường như ngươi vẫn chưa biết.” “?” Hạng Trần vẻ mặt nghi hoặc. Hậu Thổ Vu Tổ nghiêm mặt nói: “Ngươi có biết chuyện Huyên Nhi mang bầu không?” Hạng Trần nghe vậy trợn mắt hốc mồm, đầu óc thoáng cái như ù đi, khó tin nhìn về phía Hậu Thổ Vu Tổ. “Xem ra ngươi quả thật không biết, Huyên Nhi mang bầu rồi, là con của ngươi phải không.” Hạng Trần hoàn hồn lại: “Ta, ta không biết a—— Huyên Nhi cũng không nói với ta.” Hậu Thổ Vu Tổ thở dài: “Xem ra đứa bé này cố ý giấu ngươi, quả thật, chuyện này cũng chỉ có ta và Đế Vu biết, trong Vu Thần tộc cũng không mấy người biết. Huyên Nhi đã mang bầu rồi, nhưng mới chỉ mấy ngàn năm mà thôi, theo như chu kỳ sinh nở của Vu Thần tộc chúng ta mà nói thì đứa bé kia muốn chào đời còn cần một khoảng thời gian rất dài.” Hạng Trần cảm thấy đầu óc mình bây giờ đều là hỗn loạn, Huyên Nhi có con rồi —— chính mình có con rồi!!! Trong khoảnh khắc, Hạng Trần liền nhớ lại lần đầu tiên hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4882066/chuong-5210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.