Hạng Trần trong mắt tựa hồ là bị gạch đá lấp vào, tắc nghẹn đến khó chịu, một giọt nước mắt trong suốt nặng nề rơi xuống mảnh vỡ kia. Cố sự của Đỉnh ca và Hạng Trần rốt cuộc đã kéo dài bao lâu rồi? Chưa nói đến đời thứ nhất Thái Sơ Quân Ức thời đại, chỉ riêng đời này của Hạng Trần, cố sự của bọn họ đã xuyên suốt cả nhân sinh của Hạng Trần rồi. Đỉnh ca là ngoại quải, là sư, là hữu, là người hộ hữu cửu thế luân hồi của hắn! "Lục Dục!!!" Bi thống cực lớn, ngay sau đó hóa thành lửa giận cực hạn, Hạng Trần nghiến răng nghiến lợi, trong mắt cừu hận cuồn cuộn sát niệm. Nhưng mà hắn không đi chém giết với Hỗn Độn Chi Chủ, xoay người liền đi, Đỉnh ca hi sinh chính mình vì hắn chặn lại một kích trí mạng, không phải để hắn đi đối đầu với Hỗn Độn Chi Chủ với chênh lệch cực lớn mà liều mạng. Cho dù phẫn nộ đến đâu, Hạng Trần cũng lựa chọn rời đi, phương diện này hắn lý trí hơn Mục Phong rất nhiều. "Muốn đi! Có thể sao?" Hỗn Độn Chi Chủ tốc độ xé rách hư không, truy sát về phía Hạng Trần. Hạng Trần hai tay kết ấn, Thiên Hồ thần thông bạo phát. Trong nháy mắt, vô số phân thân, huyễn thuật phân thân hiện ra trốn thoát về bốn phương tám hướng. Đồng thời, cũng có vô số phân thân xông về phía Hỗn Độn Chi Chủ. Hạng Trần lại triệu hoán ra Thời Không Âm Dương Pháp Kính, triệu hoán ra hai cụ thời không phân thân, hai cụ thời không phân thân kia cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4881948/chuong-5092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.