"A?" Trần Thiến Nhi sửng sốt một chút trước câu trả lời của Hạng Trần. Hạng Trần cũng phản ứng lại, vội vàng nói: "Khách theo chủ, ngươi gọi món đi." Hắn thu hồi ánh mắt, liếc nhìn người phụ nữ kia, người phụ nữ đó cho hắn một loại cảm giác sợ hãi khiến linh hồn run rẩy. Lúc này, một nam tử ăn mặc bất phàm, nhìn qua phong độ nhẹ nhàng, bước về phía nữ tử kia, mỉm cười nói: "Xin hỏi vị tiên tử này là một mình sao?" Đôi mắt đen trắng rõ ràng của nữ tử liếc nhìn hắn một cái, nam tử này vẻ mặt hoảng hốt, tâm thần đều bị đôi mắt này hút vào, ngây người tại chỗ. Mà nữ tử bưng chén rượu lên đứng dậy, ngay một khắc này, không gian, thời gian xung quanh, đều đông lại. Biểu lộ trên mặt mọi người đông cứng lại, người rót rượu, rượu đều đông lại ở giữa không trung. Trước mặt Hạng Trần, Trần Thiến Nhi đang gọi món cũng đông lại. Hạng Trần kinh hãi nhìn màn này, nữ tử kia đã đi tới bên cạnh hắn. "Chậc chậc, vẫn là bộ dạng cũ này, bên cạnh vĩnh viễn không thiếu nữ nhân." Nữ tử đi tới bên cạnh hắn, đột nhiên đưa tay vuốt vuốt đầu Hạng Trần. Hạng Trần muốn phản kháng, phát hiện chính mình cũng vô năng vi lực. Hạng Trần nhìn đối phương, kinh ngạc hỏi: "Ngươi là người tiếp đầu?" Nữ tử nhéo nhéo mặt Hạng Trần: "Xem ra trí nhớ vẫn chưa khôi phục, ngay cả tỷ tỷ cũng không nhận ra." Hạng Trần thản nhiên nói: "Trí nhớ đời thứ nhất của ta thật sự chưa khôi phục, ngươi và ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4868984/chuong-4739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.