Tiên Thần Thánh Phật nhìn thì cao cao tại thượng, không ăn ngũ cốc của nhân gian, nhưng Hạng Trần lại là một người có thể dùng khói lửa nhân gian để đánh rớt đạo tâm của họ xuống phàm trần. Khi món ăn đã hết, rượu đã cạn, trời đã là đêm khuya, mọi người đều say. Không thể không nói, hơi rượu của Đỗ Tổ lão tửu cực kỳ bá đạo, ngay cả Thái Sơ Thánh Hoàng uống vài chén cũng đã có men say. Mọi người nằm ngổn ngang, Đế Huyền Vi vẫn một mình ngồi trên ghế, một tay nâng cái má thơm tự rót tự uống, trong đôi mắt đẹp có ba phần mơ màng, ba phần men say. Hạng Trần đã dùng các đạo hồn khác để chia sẻ men say của mình, giờ phút này vẫn cảm thấy đầu váng mắt hoa. "Đại đương gia, ta đỡ ngài đi nghỉ ngơi?" Hạng Trần dò hỏi. Đế Huyền Vi ánh mắt nhìn về phía Hạng Trần, cười ha hả nói: "Tiểu Nhị Lang, ngươi có phải hay không đã cho tỷ tỷ uống thứ canh mê hồn gì rồi, sao ta lại cảm thấy hôm nay nhìn ngươi đặc biệt thuận mắt thế?" Hạng Trần cười hắc hắc nói: "Đại đương gia ngài khi nào nhìn ta không thuận mắt đâu." Đế Huyền Vi uống cạn chén rượu còn lại, đưa tay ra nói: "Đỡ bản cung đi nghỉ ngơi!" "Được thôi!" Hạng Trần lập tức giống như tiểu thái giám đi qua, nâng tay của Đế Huyền Vi, đỡ nàng đi tẩm cung, hai người đi đường đều hơi loạng choạng kiểu chữ S. Đến tẩm cung xong, Đế Huyền Vi cũng cực kỳ không giữ hình tượng mà nằm ở trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4868959/chuong-4713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.