Rõ ràng, mấy vị Chí Tôn của Thái Cổ này hoàn toàn không phải đối thủ của người ta. Cũng là nguyên nhân tu vi chênh lệch quá nhiều. “Đi!” Luân Hồi Ma Đế thấy thực lực chênh lệch khổng lồ như vậy thì lập tức quyết định. Hắn xoay người trực tiếp xé rách không gian chạy trốn, đánh tiếp nữa, tất cả đều sẽ bị bắt lại. Tuy nhiên, khi hắn chuẩn bị chạy trốn, Chúc Long Thánh Đế đã xuất thủ. Trong đôi mắt Chúc Long Thánh Đế, một đen một trắng hai đạo thần quang bắn ra, ngưng tụ thành một vệt sáng, xuyên thiên địa, chùm sáng kia hung hăng oanh sát vào thân thể Luân Hồi Ma Đế. Sau lưng Luân Hồi Ma Đế, lập tức bị bắn nổ tung một lỗ thủng lớn, thông thẳng đến lồng ngực. Đánh cho Luân Hồi Ma Đế vốn định đi lại bị đánh bật ra. Xoạt! Mặc Hoàng Chí Tôn xuất hiện trước người Luân Hồi Ma Đế, vươn ngọc thủ, trực tiếp bóp lấy cổ Luân Hồi Ma Đế, lạnh như băng nói: “Nói cho ta biết, Hạng Trần đang ở đâu?” Luân Hồi Ma Đế nhìn Mặc Hoàng Chí Tôn, cười thảm một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi, châm chọc nói: “Ngươi hỏi một vạn lần hắn vẫn đã chết rồi.” Mặc Hoàng Chí Tôn sắc mặt băng hàn: “Ngươi đang thử thách giới hạn nhẫn nại của ta, nếu ngươi không nói cho ta, vậy bản tọa sẽ đồ sát vũ trụ này!” “Hỗn xược, ngươi giết bọn họ có ích lợi gì, bọn họ đối với ngươi mà nói chính là lũ kiến hôi!” Luân Hồi Ma Đế giận tím mặt. “Chính vì là kiến hôi, ngươi chọc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4868910/chuong-4664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.