"Cái quái gì thế này cũng được à?" Hạng Trần một phen thao tác này, khiến Cơ Văn Bân trợn mắt hốc mồm. Còn Vương Ưng, Gia Cát Bàn Bàn đã không trách rồi, nhóm người huynh đệ của Hạng Trần, năm đó có mấy người không phải hắn dùng chiêu trò lừa gạt lôi lên thuyền giặc. Hạng Trần cười ha hả giúp Ngao Bát Thái tử giải trừ chất độc, lưu lại Hồn Cổ trong linh hồn của nó. Ngao Bát Thái tử biến thành nhân thân, chuyện làm thứ nhất sau khi thực lực khôi phục liền oanh sát Hung Thú Lại Bì Hải Vương Xà. "Tiểu tử này, thật hung ác, vậy mà trực tiếp giết tình nhân cũ." Vương Ưng cảm khái. "Câm miệng!" Ngao Bát Thái tử tức giận nhìn về phía hắn: "Sau này các ngươi nếu là dám tiết lộ ra ngoài nửa phần, ta sẽ giết các ngươi!" Hạng Trần "bốp" một cái tát đánh vào đầu hắn: "Lão Bát, sao ngươi lại nói chuyện với anh Kê và anh Bàn như vậy, bọn họ cũng là ca của ngươi!" "Ngươi!!" Ngao Bát Thái tử tức đến nghiến răng, muốn hoàn thủ, nhưng mà nhớ tới lời thề kia lại sinh sinh nhịn xuống. Hạng Trần nói: "Hiện tại chúng ta đang bị Ma nữ kia truy sát, trốn ở chỗ này cũng không nhất định an toàn, ta thấy, nếu không chúng ta đi Tây Hải Long Cung của các ngươi dạo chơi? Cô ta không dám đến Tây Hải Long Cung của các ngươi làm càn chứ?" Ngao Bát Thái tử nghe vậy thần sắc không được tự nhiên, không trả lời. Hạng Trần nhíu mày nói: "Sao thế, không thể đi?" Ngao Bát Thái tử trầm giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4868898/chuong-4652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.