"Ố ồ, vậy mà thật sự lương tâm đã thức tỉnh." Hạng Trần trốn trong đám lệ quỷ, cười lạnh, truyền thần niệm: "Không nổi a, Mạnh đại tiểu thư Mạnh Âm Ti của chúng ta đến cứu ta, đợi nàng đến cứu ta thì ta sớm đã bị giết chết rồi." Mạnh Khương Vân mặt đen lại nói: "Được thôi, ngươi quả nhiên ở trong đó, đồ vương bát đản, ngươi âm dương quái khí chó sủa cái gì, ngươi cho rằng ta không cứu ngươi sao?" "Ta ở bên ngoài tìm quan hệ cho ngươi, lại đánh một trận với cái tên vương bát đản Luân Hải kia, ta bị phạt cấm túc trăm năm trên cầu Nại Hà, nếu không phải Hồng Hoang Quỷ Mẫu đi ra thì ta cũng không có cách nào tới đây." "Có ích lợi gì." Hạng Trần thầm mắng trong lòng, ngoài mặt lại cười nói: "Thì ra ta đã hiểu lầm nàng, ta biết ngay Vân Nhi nàng sẽ không bỏ rơi ta mà, lại đây để ta hôn một cái." Hắn từ trong đàn lệ quỷ đi ra, khôi phục chân dung. Mạnh Khương Vân liếc mắt nhìn hắn một cái, cười giỡn nói: "Xem ra ngươi sống ở địa ngục cũng không tệ, tinh thần phấn chấn, nếu ngươi đã có thành kiến với ta như vậy, vậy ta đi đây." "Đừng đừng đừng! Thì ra là ta chỉ thuận miệng phàn nàn một chút thôi mà." Hạng Trần vội vàng kéo nàng lại. Mạnh Khương Vân mở ra lối vào Nội Càn Khôn của mình: "Ngươi đi vào trong đó, ta đưa ngươi ra ngoài." "Không cần, ta biến hóa một chút là được rồi." Hạng Trần hai tay kết ấn, lập tức biến thành một con bọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861249/chuong-4595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.