Sau khi mọi người rời đi, chỉ còn lại Hạng Trần, Cửu Thiên Thánh Nữ và Hạ Khuynh Thành ba người. Hạng Trần không thông báo cho những nữ nhân khác của hắn, đây không phải là chuyện tốt lành gì, để một đám người đi theo buồn bã khóc lóc cũng không cần thiết. Hạng Trần lặng lẽ ôm hai nữ nhân ngồi trên đế vị, hai nữ ở hai bên người hắn, mắt của nàng Cửu Thiên Thánh Nữ đỏ hoe, lặng lẽ trượt xuống nước mắt. “Đều nói là không có chuyện gì, không cần đau buồn.” Hạng Trần dùng ngón tay lau đi nước mắt của nàng. Giờ phút này Hạng Trần cũng cực kỳ yếu ớt, lực lượng Luân Hồi Nguyên Ngọc đã cạn kiệt, lực lượng Thái Sơ Quân Ức lại biến mất, những cảm ngộ, kinh nghiệm, ý thức, chí tôn niệm vượt qua cảnh giới trước mắt hắn cũng đồng dạng biến mất không thấy tăm hơi. “Ngày xưa lúc ta già yếu, ngươi đã cùng ta đi xem núi xem biển, xem thiên hạ, mà nay ngươi bị ép luân hồi, ta lại không thể ở bên cạnh ngươi được gì, ngay cả nghĩa vụ của một đạo lữ cũng không làm được.” Hạng Trần nghe vậy, nhãn tình sáng lên: “Dìu ta dậy, ta có thể!” Hạ Khuynh Thành cười mắng: “Tỉnh lại đi ngươi, cái cột già này sắp đứt eo rồi.” Hạng Trần ôm chặt hai người, cười xấu xa nói: “Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu mà, bây giờ già rồi, trong túi rỗng tuếch! Đợi ta chuyển thế trở về, tu hai mươi cái thận, muốn làm thì phải làm Thận Tổ mạnh nhất!” Hai nữ nhân đều lườm hắn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861224/chuong-4570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.