Nhanh! Tốc độ của một kiếm này, Chí Tôn niệm của hắn vậy mà đều cảm thấy mơ hồ. Cảm giác nguy cơ kinh khủng trong nháy mắt nổ tung ở trong lòng! Một loại cảm giác sợ hãi cái chết, xuất hiện ở trong lòng! Sao có thể! Một kẻ tiểu nhân bất quá mới cảnh giới Thiên Đạo, dựa vào âm mưu quỷ kế để lên cao, sao lại có thể mang đến cho mình loại đại khủng bố này? Hắn bản năng bộc phát toàn bộ lực lượng lui lại! Phốc xuy! Mà kiếm phong của một kiếm kia, vẫn cứ cứa vào đầu, mặt, mũi, miệng của hắn! Hắn lui lại mấy triệu dặm, trên mi tâm, sống mũi, trên miệng xuất hiện một vết nứt, máu tươi trong nháy mắt bắn ra. Thân thể, chỉ kém một hai tấc là suýt chút nữa bị xé rách hoàn toàn thành hai nửa. Hạng Trần vẩy vẩy máu trên kiếm, đạm mạc nói: "Đáng tiếc rồi, kém một chút xíu, phản ứng vẫn khá nhanh." Thái Cổ Vu Hoàng lau một cái máu trên mặt, xương cốt vậy mà đều bị cắt ra, kiếm khí kinh khủng kia còn sót lại trong vết thương, thương thế hồi phục vậy mà đều cực kỳ gian nan, mà trong ánh mắt hắn, càng là thần sắc khó mà tin nổi. "Hạng Trần!" Thái Cổ Vu Hoàng thê lệ gầm thét, con mắt đỏ ngầu. "Thiên Địa Chí Tôn, sao có thể?" Chúc Thuần Cương kia trong ánh mắt vậy mà đều có thần sắc khó mà tin nổi. Lôi Vu Chí Tôn kia kinh sợ nói: "Không phải nói hắn mới cảnh giới Thiên Đạo sao?" Oanh ——! Khi hai người này chấn kinh, Hạng Trần lại một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861218/chuong-4564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.