Nói về phương diện đạo đức, tiếng tăm của Nhị công chúa không tốt chút nào. Bản thân nàng đã có gia đình, có chồng, cũng nằm trong trận doanh lần này, nhưng chỉ là một Đại Đạo Thánh Nhân mà thôi, tu vi không tính là gì, là phò mã ở rể đế vương gia. Mà bản thân nàng lại là kẻ thích chiêu phong dẫn điệp, tư hạ cũng nuôi không ít trai lơ. Lần này, Diệp Tu Trần do Hạng Trần ngụy trang lại thể hiện xuất sắc như vậy, có thể gọi là rồng trong Nhân tộc, nàng có chút ý nghĩ cũng không kỳ quái. Hạng Trần uyển chuyển nói: “Nếu công chúa đại nhân có rảnh, tại hạ nhất định phải đến hảo hảo bái phỏng.” Nhị công chúa cười nhẹ nhàng: “Chỉ cần ngươi đến, lúc nào ta cũng rảnh, sẽ dành thời gian cho ngươi!” Hạng Trần không tiếp lời này nữa, còn phò mã của Nhị công chúa, một Đại Đạo Thánh Nhân không có chút tồn tại cảm nào, trong đám người cũng không dám nói gì, tựa hồ đã chết lặng. Đại hoàng tử mang theo đạo ấn của Tứ hoàng tử, Bát hoàng tử tiến vào Vu Hoàng điện. Thái Cổ Vu Hoàng Chúc Thuần Phong đang ngồi cao trên hoàng vị, khí độ uy nghiêm. Đại hoàng tử tiến vào điện, cung kính quỳ xuống: “Nhi thần bái kiến phụ hoàng!” Thái Cổ Vu Hoàng gật đầu nói: “Miễn lễ đi, thả hai đệ đệ của ngươi ra.” “Vâng!” Đại hoàng tử không dám từ chối, giải thoát đạo ấn của Tứ hoàng tử và Bát hoàng tử khỏi sự trấn áp trong nội càn khôn. Trong đạo ấn của hai người này, thiên đạo thần hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861136/chuong-4482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.