Không lâu sau, lão má mì này liền đưa Liên Hương mà Hạng Trần điểm danh muốn tới. Liên Hương này quả thực cũng là một mỹ nhân hiếm thấy, trên người tỏa ra mùi hương hoa sen tự nhiên, mang theo một cỗ khí tức thánh khiết, bản thân vốn là yêu sen hóa hình. Nàng khẽ cúi đầu, biết hai người trước mặt này đều là đại nhân vật cảnh giới Thánh nhân, không hề dám có chút đắc tội nào. “Liên Hương, hảo hảo phục vụ đại nhân, hai vị đại nhân, lão thân xin lui xuống.” Lão má mì nói xong liền cáo từ lui ra. Mà Hạng Trần vẫy tay với hai người mà mình đã chọn, hai người này liền đi tới, ngồi bên cạnh Hạng Trần, chủ động rót rượu cho Hạng Trần. Hạng Trần và Vu Hạ vừa uống rượu vừa trò chuyện. Nửa canh giờ sau, hai người uống rượu đến sảng khoái, Vu Hạ ôm nữ nhân của mình rời đi, còn Hạng Trần cũng ôm hai nữ nhân này vào phòng của hắn. Hạng Trần ở Thiên Hương Lâu chơi đùa hơn mười ngày như vậy, phảng phất như đang cố ý chờ đợi ai đó, ngọc sủng phục vụ hắn, ngoại trừ Liên Hương kia ra, thay hết người này đến người khác, duy chỉ không thay Liên Hương, cho đến sau này lại đưa cho Lý Thượng. Ngày hôm đó, bên ngoài Thiên Hương Lâu, một công tử ca mang theo hai tùy tùng đi tới Thiên Hương Lâu. Hắn cũng đã quen đường quen lối rồi, trực tiếp đi thẳng đến viện tử nơi Liên Hương đang cư trú. Tuy nhiên, khi đến viện tử nơi Liên Hương đang cư trú, đẩy cửa ra, hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861117/chuong-4463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.