Thái Cổ Thánh Viện. Hạng Trần lại một lần nữa trở lại nơi này. Trở về, chủ yếu cũng là để gặp lão viện trưởng. Trong viện tử mà lão viện trưởng cư trú. Lão già vạn năm như một ngày ngồi trong sân, dưới kệ cây nho ngủ gật, thỉnh thoảng thổi một hơi, một hạt nho trong suốt óng ánh ở phía trên liền rơi xuống, bay vào trong miệng, bị hắn nhấm nuốt kỹ càng. Hạng Trần đi vào, nhìn dáng vẻ này của lão già, thở dài một hơi. Ai có thể ngờ, một người lười đến mức này, với dáng vẻ lão già thảnh thơi, lại là ma đầu đệ nhất năm đó của Thái Cổ, Luân Hồi Ma Đế, Thái Cổ Ma Tổ. "Trở về rồi, xem ra ngươi thu hoạch không nhỏ, tu vi thoáng cái đã nhảy vọt cao như vậy rồi." Lão viện trưởng thảnh thơi thảnh thơi nhấp một miếng ấm trà trong lòng bàn tay. "Ngài đoán xem đoạn thời gian này ta lại đi làm cái gì." Hạng Trần lấy ra một cái ghế nằm, ngồi bên cạnh lão viện trưởng. "Ngươi không màng lời khuyên ngăn của ta, mạo hiểm cứu cái tên ngu xuẩn Thái Nhất kia, Cửu Thiên Thánh Nữ, nghĩ đến đoạn thời gian này cũng là vì bọn họ mà bôn ba rồi nhỉ, nhưng chuyện Lôi Hải, mục đích ngươi làm như vậy là gì?" Hạng Trần cũng học theo hắn, nhấp ấm trà, chậm rãi nói: "Ngài đã lựa chọn ta làm quân cờ, vậy thì nên hiểu tính cách của ta, ta là không thể nào thấy chết mà không cứu bọn họ." "Còn như chuyện Lôi Hải, cũng là một mưu đồ của ta." "Nói nghe xem." Hạng Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861108/chuong-4454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.