Cửu Thiên Thánh Nữ đau lòng ôm lấy đầu Hạng Trần, nhẹ giọng an ủi: "Rất nhiều chuyện vốn dĩ không phải là điều con người chúng ta có thể khống chế tất cả. Ngươi đã làm đủ tốt rồi. Trên đời này làm gì có chuyện mọi việc đều như ý người." "Ta cảm thấy, ngươi đã là người ưu tú nhất rồi. Ta đã chứng kiến ngươi từ nhỏ yếu đi đến hôm nay, chứng kiến ngươi đã dựa vào năng lực của mình, thủ đoạn từng bước chinh phục khó khăn đạt tới trình độ ngày nay." "Quan trọng nhất là, ta nhìn ngươi ở trong loạn thế này đã kiên thủ một phần ranh giới trong lòng mình như thế nào, đây là điều trân quý nhất." "Con người thực ra vốn dĩ không có cái gọi là ranh giới. Cái gọi là ranh giới, chẳng qua là hạn cuối của một người đạt đến mức độ nào. Khi lợi ích đủ lớn, hạn cuối trên miệng của đa số người, thực tế đều trở nên yếu ớt không chịu nổi." "Còn ngươi, mặc dù có đôi lúc cũng không từ thủ đoạn, nhưng ngươi vẫn luôn không công kích phá tan một phần ranh giới đạo đức của chính ngươi cuối cùng trong lòng." "Ta nhớ rõ, mỗi lần ngươi giết kẻ địch của ngươi, rất ít khi liên lụy đến cả gia tộc hắn. Ngươi thà tốn thêm nhiều tâm tư để xóa đi rất nhiều ký ức của bọn họ, cũng không nguyện ý trực tiếp đồ sát người vô tội. Đây không phải Thánh mẫu, cũng không phải ngụy thiện, đây là một phần nhân nghĩa khó có được mà ngươi ôm ấp đối với chúng sinh." "Đương nhiên, mặc dù rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4861078/chuong-4424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.