Do trận truyền tống được bố trí của Bắc Minh hải, các Vu Thần Hoàng triều khác nhau bao trùm toàn bộ phạm vi La Thiên hiện tại, có các điểm truyền tống đặc biệt, buộc phải đến trận truyền tống ở đây để tiến hành truyền tống. Tại sao không bố trí trận truyền tống có thể bao phủ toàn bộ phạm vi La Thiên? Vu Thần Hoàng triều không phải là kẻ đui mù, bố trí như vậy, dễ dàng bị phát hiện. Thừa tướng Quan Thâm vội nói: "Bệ hạ, thiên kim chi tử bất tọa thùy đường, ngài là chủ tâm cốt của La Thiên hiện tại, La Thiên không thể thiếu ngài, ngài mau đi đi, ta sẽ dẫn người lưu thủ ở đây, tuyệt đối không để nơi này thất thủ!" Võ vương cũng nói: "Hoàng huynh, ngài đi nhanh đi, ở đây có ta và Thừa tướng là đủ rồi." La Hoành Nhân Hoàng lắc đầu cười. "Bây giờ La Thiên chúng ta không còn gì nữa rồi, ta là quân vương cuối cùng của đời La Thiên này, khí phách vẫn còn, các ngươi không cần khuyên ta nữa, ta ra lệnh cho các ngươi đi! Đây là mệnh lệnh!" Hai người nghe vậy nhìn nhau, Võ vương và Thừa tướng quỳ xuống, dập đầu hành lễ với La Hoành Nhân Hoàng. "Đi thôi." La Hoành Nhân Hoàng quay người, nhìn về phía tinh không u ám của La Thiên. Phảng phất là một con thuyền sắp chìm vào biển cả, mà thuyền trưởng đang nhìn con thuyền mà hắn đã kiên thủ cả đời này. Trong những năm tháng dài đằng đẵng này, lão tổ, gia gia, phụ thân của hắn đều vì thiên hạ này mà đã đổ hết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854505/chuong-4207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.