Hạng Trần lấy ra chiến thương của Ngọc San công chúa. Binh chiến thương này tên là Thiên Ngọc. Bản thân nó được rèn đúc từ một khối Tiên Thiên Thần Ngọc, vật liệu thuộc hàng đỉnh cấp, là bản mệnh pháp bảo của Ngọc San công chúa. Ngọc San công chúa đã tự bạo rồi, vậy mà Thiên Ngọc chiến thương này là bản mệnh pháp bảo, tại sao lại hoàn hảo không tổn hại? Nó là vật kỷ niệm di vật mà Ngọc San công chúa tặng cho Hạng Trần, khi Ngọc San công chúa ra đi, đương nhiên đã cắt đứt liên hệ giữa Thiên Ngọc chiến thương và chính mình, bởi vậy mới hoàn hảo không tổn hại. "Khí Linh, ngươi nghe đây, tiếp theo ta có một kế hoạch cần sự phối hợp của ngươi." Hạng Trần nghiêm mặt nói. "Phò mã ngài nói." Khí Linh phát ra âm thanh tương tự Ngọc San công chúa. Hạng Trần nghiêm túc nói: "Ta đã dùng Mệnh thuật suy đoán, La Thiên Bảo Khố sẽ bị Vu Thần tộc cướp sạch, rất nhiều truyền thừa trong La Thiên Bảo Khố sẽ vì thế mà đoạn tuyệt, cho nên bây giờ ta muốn cứu vớt truyền thừa của La Thiên, chuẩn bị cho sự phục hưng tương lai." "Tiếp theo, ta sẽ lấy thân phận của Ngọc San công chúa lẫn vào kho báu, mang tất cả truyền thừa đi, tránh cho sau này rơi vào trong tay Vu Thần tặc nhân." "Cho nên, ta cần sự phối hợp của ngươi biết không? Không được xảy ra sai sót." "Không thành vấn đề!" Thiên Ngọc chiến thương không suy nghĩ nhiều, lập tức đáp ứng. Ngọc San công chúa tin tưởng Hạng Trần như vậy, thậm chí dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854469/chuong-4171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.