Ngay khoảnh khắc Vu Tổ xuất thủ, sâu bên trong Hoàng cung La Thiên Đế quốc, trong một không gian rực rỡ sắc màu, một nam tử đang khoanh chân ngồi bỗng đột nhiên mở hai mắt, bắn ra hai đạo quang mang xé rách hư không. “Vu Tổ!” Trung niên nam tử thần sắc lạnh lẽo, ngay sau đó lấy ra một quả ngọc phù, truyền vào một cỗ năng lượng cường độ thần niệm có thể truyền bá vô tận khoảng cách. “Vu Tổ ra tay rồi, ngươi đi hay ta đi?” Mà bên trong La Thiên Thánh Tông. Trên một Thần Sơn lơ lửng trong không gian hư vô đầy màu sắc, một lão nhân tóc bạc cũng mở mắt, lấy ra quả ngọc phù truyền âm: “Ta cảm giác được rồi, cùng nhau đi tới đi, hắn đã đến, vậy thì đừng hòng đi nữa.” “Tốt!” Chỉ là bất kỳ bên nào đi tới, bên còn lại cũng không yên lòng. Hai người sau khi thương nghị đơn giản, liền trực tiếp xé rách không gian, với tốc độ không thể tưởng tượng xuyên qua trong không gian, trong sát na liền không biết phải vượt qua bao nhiêu năm ánh sáng khoảng cách, một niệm liền là khoảng cách mấy nghìn năm ánh sáng. Chẳng bao lâu, hai người liền xé rách hư không, từ trong không gian hỗn loạn của vũ trụ bước ra. Mà Hỏa chi Vu Tổ nhìn hai người đột nhiên xuất hiện, cười lạnh một tiếng, cũng không cảm thấy kỳ lạ. “Hai người các ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi.” “Hỏa Vu Chi Tổ, đã đến rồi, thì đừng hòng đi nữa.” Trong tay La Thiên Thánh Tông lão tổ, một thanh Chí Tôn Đạo Khí Thần Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854457/chuong-4159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.