"Muội phu xem ra rất thích Hoành nhi nha." Tam hoàng tử La Trạch cười nói. Hạng Trần gật đầu, không nhịn được lại nhéo nhéo mặt tiểu La Hoành, cười nói: "Ta cảm thấy hài tử này trên người có một cỗ tiềm chất vương giả, tương lai tất thành đại khí." La Trạch nghe vậy cũng không nhịn được lộ ra ý cười, chỉ là coi như Hạng Trần thuận miệng khen ngợi vài lời xã giao mà thôi. Trên hôn lễ, sau khi Hạng Trần mời rượu tất cả khách nhân, hắn cũng trở về động phòng. Trong động phòng, Ngọc San công chúa đã sớm tự mình vén khăn che mặt, ngồi bên cạnh bàn, bắt chéo chân gặm hạt dưa trong đĩa trái cây. Hạng Trần mang một thân tửu khí đi vào, Ngọc San công chúa nhàn nhạt nói: "Ta ngủ trên giường, ngươi ngủ dưới đất trải đệm, qua ngày hôm nay, về sau chúng ta phân phòng ngủ." Hạng Trần luyện hóa tửu khí trong cơ thể, nghe vậy hơi nhíu mày, nhưng cũng không lộ ra bất kỳ vẻ không vui nào, so đo cái gì với một nhân vật lịch sử chứ. Hạng Trần gật đầu, đi đến vị trí bên cạnh đối phương ngồi xuống, cũng nắm lên một nắm hạt dưa gặm theo. Không thể không nói, giống loài hạt dưa này thật ngưu bức a, truyền bá xuyên giới, nơi nào cũng có. Trong động phòng, chỉ có tiếng hai người gặm hạt dưa, cũng không nói chuyện, lộ ra mấy phần lúng túng. Bầu không khí trầm mặc lúng túng như thế này vẫn luôn duy trì, cho đến khi bên ngoài có một người đi tới, lặng lẽ dán tai vào cửa. Hạng Trần ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854405/chuong-4107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.