“Tốc độ thật nhanh!” “Một kiếm kia vậy mà lại dễ dàng xé rách nhục thân của lão Vương như thế, ta rõ ràng không cảm giác được kiếm ý được phóng thích.” “Không phải là không có kiếm ý, mà là mỗi một phần kiếm ý đều được đối phương hoàn mỹ nội liễm lợi dụng, không hề có chút lãng phí nào.” “Gia hỏa này thật mạnh.” Trong đám người dưới trướng Hạng Trần, mọi người thấy cảnh này cũng âm thầm kinh hãi, Vương Khuyết tuyệt đối không phải là kẻ yếu, thế mà vẫn dễ dàng bị một kiếm của đối phương đánh bại như vậy. Hạng Trần khẽ nhíu mày, nhìn tình hình của lão Vương, cảm thấy có chút không đúng. Lão Vương nhìn thanh kiếm trong tay, trong ánh mắt xuất hiện một chút mê mang. Thế nhưng, sự mê mang này rất nhanh lại bị sự kiên định trời sinh và ý chí không chịu thua của hắn thay thế. Thất bại lại hóa thành động lực mạnh mẽ, áp lực, trong ánh mắt hắn lập tức bùng cháy chiến ý! Hắn nhìn Lạc Bạch, bình tĩnh nói: “Ngươi thắng rồi, trên kiếm đạo bây giờ ta không bằng ngươi, nhưng sau này ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!” Lạc Bạch có chút kinh ngạc, vừa rồi tên này rõ ràng đã lâm vào tâm ma trong thời gian ngắn. Thế nhưng, hắn vậy mà lại tự điều chỉnh khôi phục nhanh như vậy, năng lực chịu đựng và khôi phục tâm lý này thật sự phi thường biến thái. “Khó trách gia gia nói, những cường giả quật khởi từ nơi nhỏ bé, tâm cảnh và sự kiên cường sẽ mạnh hơn.” Trong lòng hắn thầm nghĩ, nhìn Vương Khuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854370/chuong-4072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.